Phật giáo Việt Nam được du nhập bởi 2 con đường truyền giáo:
Đường bộ, từ phía Bắc xuống, do Ngài Mâu Bác, người Trung Hoa đầu tiên sang truyền giáo tại Việt Nam (189) gọi là Phật giáo Bắc Tông.
Đường thủy, từ phía Nam lên, do Ngài Khưu Tăng Hội, người Ấn Độ sang truyền giáo tại Việt Nam vào đầu thế kỷ thứ III. Về sau, vào đời nhà Tấn, giữa thế kỷ III (265 - 306) có thêm hai nhà truyền giáo từ Ấn Độ sang Việt Nam là Ngài Ma Ha Kỳ Vực và Ngài Chi Cương Lương đều đi đường thủy từ phía Nam lên nên gọi là Phật giáo Nam tông.
Từ hai luồng Phật giáo này mà nảy sinh ra biết bao nhiêu nhánh ngọn. Tuy mỗi chi phái (giáo phái) mang sắc thái khác nhau nhưng đều là "Phật giáo Việt Nam".